[Nói thật, tôi luôn không hiểu tại sao những người như Hách Hoan lại muốn tham gia vào showbiz, nếu không phải vì xuất thân của chồng cô ấy, sớm đã bị cấm hàng trăm lần rồi. ] [Khi có tiên, chỉ cần tận hưởng thôi. ] [Hách Hoan: Chị đây chỉ thích mấy người không thể chịu được dáng vẻ chị nhưng vẫn chẳng thể làm gì chỉ. ] [Thông tin này do chính Hách Hoan nói ra. ] [Nhìn quanh đi, không ai là Hách Hoan để ý cả, tôi thực sự tò mò không biết Sở Dung hấp dẫn Hách Hoan ở điểm gì. | [Chông của Sở Dung là Phó Như Hối đó, đừng nói đến Hách Hoan, tôi thấy không ít người cũng muốn nịnh bợ cô ấy nha. Bạn xem không phải Cát Âm Vũ cũng vậy sao, cô ấy luôn lạnh lùng xa lánh mọi người, chỉ quan tâm đến Sở Dung nhiều như vậy. |

[Thật là, điêu kiện tài chính là động lực mạnh mẽ cho mối quan hệ trong giới nổi tiếng, người giàu có chẳng thiếu bạn bè. ] Hai nhóm gia đình có cùng màu là một đội. Dương Thụ mỉm cười, nhìn mấy người rút thăm xong, sáu quả bóng nhỏ, hai quả bóng trắng, hai quả bóng đen, hai quả bóng đỏ. "Tại sao Sở Dung lại là màu trắng!" Hách Hoan giữ quả bóng màu đen hỏi: "Ai còn rút màu đen nữa không?”

Triệu Dực không hiểu tại sao mẹ mình lại tức giận, cậu bé kéo váy mẹ: "Mẹ ơi, ba bảo khi ở ngoài mẹ nên bớt giận."

Hách Hoan trừng mắt nhìn con trai mình: Con và mẹ không rút được nhóm của dì Sở, lát nữa con không có cách nào để chơi với Phó Niên và Phó Dư nữal"

Lời này như sét đánh ngang tai Triệu Dực, cậu bé bật khóc: 'Hu hu, con muốn chơi cùng Phó Niên!"

Phó Dư giật mình, cậu bé ghé vào tai Phó Niên: “Anh ơi, Lý Quỳ*!" Đây là lúc Sở Dung đưa mấy đứa trẻ đi xem Thuỷ Hử để phổ cập kiến thức cho Phó Dư.

(*) Lý Quỳ: là một trong 108 anh hùng Lương Sơn Bạc trong tác phẩm "Thuỷ Hử”.

Phó Niên đỡ trán, che miệng Phó Dư: “Suyt.. "Thật trùng hợp đấy Hách Hoan, chúng ta là một nhóm. Cát Âm Vũ lắc lắc quả bóng màu đen trong tay, mỉm cười xin lỗi với Sở Dung: "Thật xin lỗi, không ngờ do sai sót ngẫu nhiên đã cướp hoa của cô rồi." Khi Sở Dung nghe thấy lời này cảm thấy ngón mình tê rần, con người Cát Âm Vũ này, nho nhã thì nho nhã chỉ là nói chuyện có hơi cầu kỳ quá, bình thường hàng ngày mà nghe được thì sẽ cảm thấy kỳ lạ, sến sẩm.

"Không sao, Cát Âm Vũ quá khách sáo rồi."

Hai người Hách Hoan và Cát Âm Vũ ai cũng không để ai vào mắt cả, lập thành một đội cũng đã drama lắm rồi, không ngờ càng drama hơn vẫn còn ở phía sau.

Lư Xuân Tạ và Tống Kỳ Kỳ thật may mắn, cùng rút phải quả bóng cùng màu, có lẽ chỉ có hai người này là thấy hài lòng. Đúng vậy, không ngờ Sở Dung và Thư Duyên cũng rút trúng màu trắng, quả là số mệnh không thể chối từ.

Sở Dung luôn tò mò vê Thư Duyên, họ đúng là có duyên. Hai người không quen biết nhau nhưng đã gặp nhau qua vài cuộc tranh luận trên mạng, bây giờ lại cùng rút thăm chung một nhóm trên chương trình.

Nếu không phải rút thăm được quay trước hàng trăm nghìn người xem, ai mà không nghi ngờ rằng đây là một gian lận bâu cử của ekip chương trình chứ?

Sở Dung nhìn Thư Duyên đang đứng ở ngoài cùng bên trái, chỉ thấy một nửa bên mặt nhưng quả thật rất xinh đẹp. Vừa gầy vừa cao, tóc dài ngang thắt lưng, khuôn mặt nhỏ nhắn mũi thẳng, thực sự là một vẻ đẹp danh bất hư truyên.

Một người phụ nữ đứng cạnh Thư Duyên, có lẽ là em chồng của cô ấy, em chồng của cô ấy bị Tống Kỳ Kỳ chặn lại, Sở Dung chỉ có thể nhìn thấy một ít tóc đen.

Chỉ là nhìn mái tóc này, Sở Dung có cảm giác quen thuộc khó tả.

Mái tóc đen dài và óng ả, cô có cảm giác đã thấy ở đâu đó. Cho đến khi Tống Kỳ Kỳ cúi xuống để quản lý cậu con trai nghịch ngợm của mình, gương mặt em chồng của Thư Duyên mới hiện ra rõ ràng.

Đâu óc Sở Dung quay cuồng. Em chồng của Thư Duyên... hóa ra là Hách Hàn Vận?

0.97303 sec| 2406.93 kb